
Giữa lòng Jakarta, nơi nhịp sống hối hả và những tòa nhà chọc trời, có những con người đang tìm cách mưu sinh bằng những cách thức độc đáo. Một trong số đó là Ari Munandar, một thanh niên 25 tuổi, cùng anh trai và bạn thân đã chọn cách hóa thân thành những nhân tượng bạc để kiếm sống. Họ đứng giữa ngã tư, sơn bạc khắp người, thu hút sự chú ý của những người lái xe qua lại.
Ari Munandar không ngần ngại thừa nhận rằng đây là một công việc “đáng xấu hổ nhưng cần thiết”. Kể từ khi mất việc vào năm 2019, anh đã thử sức với nhiều nghề khác nhau nhưng cuối cùng lại dừng chân ở công việc này. “Tôi không tự hào về điều này, nhưng vợ con tôi vẫn đang ở nhà chờ đợi những đồng tiền tôi mang về”, anh chia sẻ với ánh mắt đầy trăn trở.
Ari không phải là người duy nhất tham gia vào công việc này. Cùng với anh trai Keris và bạn thân Riyan, họ tạo thành một nhóm nhỏ, mỗi người đảm nhận một làn xe. Khi các tài xế dừng lại, họ không chỉ đứng yên mà còn thể hiện những động tác như robot, tạo nên một không khí vui tươi và hài hước.
“Chúc buổi chiều vui vẻ, lái xe an toàn nhé anh/chị”, Ari nói, kèm theo những động tác mô phỏng từ các bộ phim viễn tưởng, khiến không khí trở nên sinh động hơn. Mỗi ngày, nhóm của họ có thể kiếm được khoảng 120.000 rupiah, tương đương gần 190.000 đồng, nhưng con số này vẫn còn rất xa so với mức lương tối thiểu tại Jakarta.
“Chúng tôi có thể không ăn trưa, nhưng vẫn phải có điếu thuốc và một ít rượu”, Ari cười chua chát, thể hiện sự châm biếm về cuộc sống khó khăn mà họ đang trải qua. Theo thống kê, số người sống dưới mức nghèo tại Jakarta đã tăng lên đáng kể trong những năm gần đây, với giá thực phẩm, đặc biệt là gạo, tăng vọt.
Sau mỗi buổi biểu diễn, cả nhóm lại trở về khu ổ chuột ven sông, nơi họ sống xa những tòa nhà cao tầng. Ari quay lại giếng nước trước nhà, bê xô nước lạnh để rửa lớp sơn kim loại bám trên cơ thể. Cô con gái nhỏ của anh, Arisya, đứng nhìn cha với đôi mắt to tròn, khiến anh cảm thấy ấm lòng.
“Lúc đầu, lớp sơn làm tôi bị bỏng và nổi phồng ở cổ. Bây giờ, chỉ còn cảm giác cay mắt”, Ari chia sẻ về những khó khăn mà anh phải đối mặt. Khi lớp bạc được tẩy sạch, gương mặt trẻ trung với nụ cười hiền hòa của anh lại hiện ra. “Chỉ cần về nhìn con, tôi quên hết mệt nhọc. Nhưng tôi chỉ mong con bé không bao giờ phải làm những việc như tôi”, anh tâm sự, thể hiện ước mơ về một tương lai tốt đẹp hơn cho con gái mình.
Cuộc sống mưu sinh qua hình thức làm nhân tượng không chỉ là một công việc, mà còn là một hành trình đầy thử thách và hy vọng cho những người trẻ như Ari Munandar.