
Câu chuyện về Chí Trung – một cậu bé 5 tuổi sống tại xóm Lung, xã Định Bình, TP Cà Mau, đang phải đối mặt với căn bệnh ung thư máu. Trong suốt hai tuần qua, em đã tự giác ăn uống và chơi đùa một cách ngoan ngoãn, tự nhắc nhở bản thân không được ốm sốt để tránh phải quay lại bệnh viện với những đợt hóa trị và xạ trị đau đớn.
Chí Trung đã phải sống xa nhà gần một năm, chỉ có ba lần được trở về thăm gia đình. Những lần trở về đều gắn liền với những kỷ niệm buồn, như sau khi ông ngoại mất, hay dịp Tết. Hiện tại, em đang chờ đợi tái khám sau những đợt điều trị. Sức khỏe của Trung ngày càng yếu đi sau mỗi lần điều trị, em thường xuyên phải đối mặt với tình trạng thiếu máu, sốt cao và những cơn đau đớn.
Nguyện vọng của một cậu bé – “Chỉ khi nào con khỏe mạnh, mẹ con mới hạnh phúc. Con không muốn thấy mẹ buồn” – đó là những lời chân thành từ cậu bé. Những câu nói ấy khiến ai cũng phải rơi nước mắt, bởi sự hồn nhiên và tình yêu thương của em dành cho mẹ.
Cuộc sống khó khăn của mẹ con chị Như Ý – Chị Như Ý, mẹ của Chí Trung, đã phải trải qua nhiều khó khăn trong cuộc sống. Chị 34 tuổi, một mình nuôi hai con, trong đó có Chí Trung và một chị gái 15 tuổi. Sau khi ly hôn, chị Ý đã làm đủ nghề để kiếm sống, từ công nhân may đến bưng bê, bốc vác, nhưng mức thu nhập chỉ khoảng 4 triệu đồng mỗi tháng, khiến chị thường xuyên phải vay mượn để lo cho con cái.
Cuộc sống của chị Ý trở nên tồi tệ hơn khi nhận được tin con trai mắc ung thư máu. Ngày 3/4/2024, khi thấy Chí Trung sốt cao và có dấu hiệu xuất huyết, chị đã đưa con đến bệnh viện. Tại đây, bác sĩ chẩn đoán em mắc bạch cầu cấp dòng Lympho, một loại ung thư máu nguy hiểm.
Đối mặt với nỗi đau – Nhìn con trai phải chịu đựng những cơn đau đớn, chị Ý cảm thấy như cuộc sống của mình sụp đổ. Tuy nhiên, ánh mắt hồn nhiên của Chí Trung đã tiếp thêm sức mạnh cho chị. Chị quyết tâm không buông bỏ, phải cố gắng vì tương lai của hai con.
Trong suốt hơn 6 tháng điều trị, Chí Trung đã phải trải qua nhiều đợt hóa trị, với những cơn đau, sốt triền miên. Mỗi tuần, em phải truyền thuốc từ 3 đến 4 ngày, và nhiều lần phải đối mặt với tình trạng nổi hạch, sưng đau. Những lúc như vậy, chị Ý chỉ biết ôm con vào lòng và động viên em cố gắng.
Thời gian bên nhau – Chị Ý luôn túc trực bên con, khi không ở trong bệnh viện thì chị xin vào ở mái ấm tình thương gần đó để tiện chăm sóc. Những lúc Chí Trung nhớ nhà, chị chỉ biết an ủi con qua điện thoại. Cuộc sống của chị càng thêm khó khăn khi bố của chị cũng mắc bệnh ung thư phổi và qua đời không lâu sau đó.
Chị Ý đã trải qua nhiều nỗi đau, nhưng tình yêu thương dành cho hai con đã giúp chị vượt qua. Trong những lúc khó khăn, Chí Trung luôn là nguồn động viên lớn nhất cho mẹ. Hai mẹ con thường cùng nhau đi dạo quanh bệnh viện, tô màu và vẽ tranh để quên đi nỗi buồn.
Ước mơ của Chí Trung – Cuối tháng 3, sau một thời gian dài ở viện, Chí Trung được về thăm nhà. Niềm vui hiện rõ trên khuôn mặt em khi được mẹ chở đi ngắm thành phố. Em ôm chặt mẹ và nói: “Sau này con khỏe, con sẽ học thật giỏi để làm công an, làm bác sĩ”. Đó là ước mơ giản dị nhưng đầy ý nghĩa của một cậu bé dũng cảm.
Chị Như Ý cũng không ngừng nỗ lực làm việc để có thể ở bên con lâu nhất có thể, cùng con thực hiện ước mơ của mình. Chị hy vọng rằng một ngày không xa, Chí Trung sẽ khỏe mạnh và có thể sống một cuộc sống bình thường như bao đứa trẻ khác.