
Hàn Quốc đang chứng kiến một thực trạng đáng lo ngại khi nhiều người trẻ cảm thấy tương lai của họ trở nên mờ mịt. Choi Kyung-min, 33 tuổi, đã chia sẻ về cuộc sống của vợ chồng anh, những người được sinh ra với ‘chiếc thìa đất’, biểu thị cho xuất thân kém may mắn. Điều này không chỉ là một câu chuyện cá nhân mà còn phản ánh một vấn đề xã hội lớn hơn.
Khái niệm ‘ngậm thìa đất’ mà Choi đề cập trái ngược hoàn toàn với ‘ngậm thìa vàng’, chỉ những người sinh ra trong gia đình giàu có và quyền lực. Vợ chồng Choi đã tốt nghiệp đại học nhưng vẫn đang phải gánh khoản nợ vay sinh viên chưa trả hết. Họ sống trong một căn hộ nhỏ ở tỉnh Gyeonggi, vừa cố gắng tiết kiệm vừa hỗ trợ tài chính cho bố mẹ. Để có thể mua một căn nhà ở Seoul, họ sẽ phải tiết kiệm trong hơn một thập kỷ.
Choi cho biết: “Bố mẹ thường mong muốn con cái có cuộc sống tốt hơn, nhưng chúng tôi không đặt ra những kỳ vọng phi thực tế”. Anh nhận thấy rằng việc sinh ra trong một gia đình nghèo khó đã tạo ra những rào cản lớn trong việc vượt qua hoàn cảnh, thậm chí có thể truyền lại cái nghèo cho thế hệ sau. Do đó, vợ chồng anh đã quyết định không sinh con.
Không chỉ riêng Choi, nhiều người trẻ khác cũng cảm thấy bi quan về tương lai. Một khảo sát của Viện Phát triển Hàn Quốc cho thấy chỉ có 30% người tin rằng con cái họ sẽ có cuộc sống tốt hơn thế hệ trước. Điều này cho thấy một sự thay đổi lớn trong tâm lý xã hội.
Giáo sư Shin Kwang-yeong từ Đại học Chung-Ang nhận định rằng câu nói “không ai khó ba đời” đã không còn đúng trong bối cảnh hiện tại. Thế hệ trẻ, đặc biệt là Gen Z, đang chuyển hướng từ việc học hành sang đầu tư vào chứng khoán và tiền điện tử, tìm kiếm những cơ hội mới để cải thiện cuộc sống.
Trong thời kỳ kinh tế Hàn Quốc phát triển mạnh mẽ, nhiều người tin rằng chỉ cần học giỏi và vào được các trường đại học danh tiếng thì có thể thay đổi số phận. Tuy nhiên, hiện nay, cơ hội vào các trường đại học hàng đầu chủ yếu phụ thuộc vào tài sản của gia đình. Dữ liệu cho thấy gần một nửa sinh viên tại ba trường đại học danh giá nhất Hàn Quốc có bố mẹ thuộc nhóm thu nhập cao nhất.
Cuộc đua vào các trường đại học ngày càng khốc liệt, khiến nhiều phụ huynh phải chi tiêu mạnh tay cho giáo dục tư nhân và gia sư để con cái có lợi thế. Năm 2023, tổng chi cho giáo dục tư nhân của trẻ em trong độ tuổi đi học đã đạt mức cao nhất trong nhiều năm qua.
Kim, 37 tuổi, một chuyên gia tài chính, thừa nhận rằng cuộc sống ổn định của anh phần lớn nhờ vào sự hỗ trợ của bố mẹ. Anh đã có cơ hội học tập ở Mỹ và được gia sư giúp đỡ trong việc duy trì khả năng tiếng Anh. Dù đã tốt nghiệp một trong ba trường đại học hàng đầu, Kim nhận ra rằng không phải ai cũng có được những điều kiện thuận lợi như anh.
Ngay cả những người tốt nghiệp từ các trường danh tiếng cũng không còn đảm bảo có được công việc ổn định. Park Da-jung, 27 tuổi, đã phải vật lộn để tìm kiếm một vị trí trong các tập đoàn lớn dù có thành tích học tập xuất sắc. Cô cảm thấy bất công khi thấy bạn bè có bố mẹ giàu có dễ dàng tìm được việc làm hơn.
Đối với những người ‘ngậm thìa đất’, việc tích lũy tài sản trở nên khó khăn hơn bao giờ hết. Giá nhà ở Seoul đã tăng vọt, khiến cho việc sở hữu một căn hộ trở thành giấc mơ xa vời. Theo thống kê, một căn hộ ba phòng ở Seoul có giá trung bình khoảng một tỷ won, và người lao động phải dành toàn bộ thu nhập trong 20 năm mới đủ khả năng mua.
Hong Ki-won, 35 tuổi, cho rằng đầu tư bất động sản là cách duy nhất để cải thiện vị trí xã hội. Anh đã mua một căn hộ và chứng kiến giá trị của nó tăng gấp đôi chỉ sau hai năm. Tuy nhiên, với những quy định vay vốn ngày càng nghiêm ngặt, việc sở hữu nhà trở nên khó khăn hơn với giới trẻ.
Đầu tư chứng khoán và tiền điện tử hiện đang trở thành lựa chọn phổ biến cho những người trẻ tuổi muốn cải thiện tình hình tài chính. Seo Min-jung, một nhân viên tiếp thị, đã từng mất tiền khi đầu tư vào tiền điện tử nhưng vẫn không thể từ bỏ. Cô cảm thấy rằng lao động không còn là con đường duy nhất để thành công.
Giáo sư Shin nhấn mạnh rằng trong một xã hội mở, mọi người nên có cơ hội tiến thân bằng nỗ lực cá nhân. Tuy nhiên, hiện tại, dù có học hành chăm chỉ, nhiều người vẫn không thể leo lên nấc thang thăng tiến, buộc phải tìm kiếm những con đường tắt để đạt được mục tiêu của mình.